Chương 3: Bài 2 Tại sao phải dạy con về tài chính?
Hầu hết mọi người không nhận ra rằng: trong cuộc
sống, vấn đề không phải là bạn kiếm được bao nhiêu tiền mà là bạn giữ được bao
nhiêu tiền và làm cho nó sinh sôi nảy nở như thế nào.
Điều đó cũng giống như trồng một cái cây vậy. Ban đầu, bạn sẽ phải mất rất
nhiều công sức để chăm bón nó, đến một ngày nào đó, khi rễ cây đã đâm sâu vào
lòng đất, cái cây đã đủ lớn để tự mình phát triển, bạn sẽ không cần phải tốn
công chăm bón nữa mà vẫn có thể được hưởng những mùa quả ngọt lành.
Muốn cho cái cây tiền bạc của bạn phát triển, bạn phải có nhiều kiến thức về
tài chánh để biết chăm bón nó thật đúng cách.
Khi bắt đầu học cách làm giàu. tôi và Mike hãy còn là những đứa trẻ nên người
cha giàu đã nghĩ ra một cách đơn giản để dạy chúng tôi. Trong nhiều năm, ông đã
vẽ những bức vẽ và sử dụng những từ ngữ đơn giản để Mike và tôi hiểu được những
biệt ngữ và sự vận động của tiền bạc. Nhiều năm sau đó ông mới bắt đầu thêm vào
những con số. Tuy đơn giản nhưng những bức vẽ này đã góp phần hướng dẫn hai đứa
trẻ bé nhỏ trong một bài toán số học khổng lồ về tài chính, hình thành một nền
tảng sâu sắc và kiên cố...
Quy luật 1. Bạn phải biết sự khác nhau giữa tài sản (asset) và tiêu sản
(liability) và để được giàu có, bạn phải mua tài sản.
Nghe thì có vẻ đơn giản đến buồn cười, nhưng hầu hết mọi người đều không biết
được nó uyên thâm đến mức nào, vì họ không biết được sự khác nhau giữa một tài
sản và một tiêu sản là ở đâu.
"Người giàu kiếm được tài sản. Người nghèo và người
trung lưu chỉ thu được tiêu sản, nhưng họ nghĩ rằng họ đã kiếm được tài
sản." Khi người cha giàu giải thích điều này cho Mike và tôi, chúng tôi
nghĩ ông đang nói đùa. Chúng tôi đang chờ đợi một bí mật làm giàu, vậy mà ông
lại trả lời như thế đấy. Nó đơn giản đến mức chúng tôi phải khựng lại một lúc
lâu để suy nghĩ về điều đó.
“Bác muốn nói tất cả những điều chúng con cần biết là: tài sản là gì, sau đó
phải đi kiếm nó và rồi chúng con sẽ giàu có sao?” Tôi ngờ vực hỏi.
Người cha giàu gật đầu. “Đơn giản thế thôi.” “Nếu chỉ đơn giản như thế, tại sao
những người khác không giàu được?” Tôi lại hỏi.
Người cha giàu mỉm cười. “Vì người ta không biết được sự khác nhau giữa tài sản
và tiêu sản.”
“Tại sao người lớn lại ngớ ngẩn thế nhỉ? Nếu đó chỉ là một điều đơn giản nhưng
quan trọng thì tại sao người ta lại không muốn tìm hiểu?”
Người cha giàu phải mất vài phút mới giải thích được cho chúng tôi biết tài sản
là gì và tiêu sản là gì.
Là một người lớn, tôi cảm thấy giải thích điều này với những người lớn khác
thật khó khăn. Vì sao vậy? Vì người lớn khôn ngoan hơn. Gần như trong mọi
trường hợp, hầu hết người lớn không nắm được sự đơn giản của một ý tưởng vì họ
được giáo dục khác nhau. Và một người lớn thông minh thường cảm thấy bị hạ thấp
khi phải chú ý đến những khái niệm quá đơn giản.
Người cha giàu tin vào quy luật KISS - "Giữ Cho Đơn Giản" (Keep It
Simple Stupid) - vì vậy ông cố làm cho mọi thứ trở nên thật đơn giản với hai
chúng tôi…
Ông nói: "Những điều xác định nên một tài sản không phải là từ ngữ mà là
những con số. Và nếu các con không biết đọc số thì các con không thể xác định
được một tài sản trong mớ bòng bong ấy đâu."
Trong kế toán, vấn đề không phải ở bản thân những con số mà là những con số ấy
nói lên điều gì. Cũng như từ ngữ vậy, vấn đề không phải ở bản thân từ ngữ mà là
câu chuyện những từ ngữ ấy kể.
“Nếu con muốn trở nên giàu có, con phải đọc được và hiểu
được những con số.” Người cha giàu lặp đi lặp lại câu nói ấy cả ngàn lần với
chúng tôi: "Người giàu kiếm được tài sản. Người nghèo và người trung lưu
chỉ kiếm được tiêu sản."
Mô hình vòng quay của một tài sản:
Hình hộp ở trên là Bản kê lợi tức, hay còn gọi là Bản kê lời lỗ. Nó đo các
khoản thu nhập và chi phí, tiền vào và tiền ra. Cái hộp bên dưới là Bản cân đối
thu chi. Nó được gọi như vậy vì nó đòi hỏi phải có sự cân đối giữa tài sản và
tiêu sản. Lý do chính gây ra những cuộc vật lộn tài chính đơn giản là vì người
ta không biết được sự khác nhau giữa một tài sản và một tiêu sản. Nguyên nhân
của sự nhầm lẫn chính là vì định nghĩa của hai từ
này. Càng cố tra tự điển, bạn sẽ chỉ càng nhầm lẫn nhiều hơn thôi.
Người cha giàu đã nói với hai chúng tôi một cách đơn giản rằng:
"Tài sản bỏ tiền vào túi các con, còn
tiêu sản thì lôi tiền ra khỏi túi."
Mô hình vòng quay của một tiêu sản:
Nếu bạn muốn trở nên giàu có, hãy mua tài sản.
Nếu muốn trở nên nghèo đi, hãy mua tiêu sản.
Chính vì không phân biệt được sự khác nhau này mà rất nhiều người gặp các rắc
rối về tài chính.
“Mù chữ” và “mù số” đều là nguyên nhân gây
ra những khó khăn tài chính. Nếu người ta gặp khó khăn tài chính nghĩa là đang
có một điều gì đó mà họ không hiểu được: hoặc những từ ngữ hoặc những con số.
Người giàu phát tài được là nhờ họ "biết đọc
biết viết" trong nhiều lĩnh vực khác nhau hơn những
người đang phải vật lộn về tài chính. Vì vậy, nếu bạn muốn giàu có và giữ được
của cải, bạn cần phải hiểu biết về tài chính, cả về từ ngữ lẫn những con số.
Mũi tên trong sơ đồ biểu thị vòng quay tiền mặt. Chỉ toàn những con số thì thể
hiện được rất ít. Chỉ toàn từ ngữ cũng không nói lên được gì nhiều. Đó là câu
chuyện về sự tính toán. Khi báo cáo tài chính, việc đọc những con số nghĩa là
đang nhìn vào cốt truyện, câu chuyện kể về nơi đến của vòng quay tiền mặt.
Trong 80% các gia đình, câu chuyện tài chính kém vui không phải vì họ không làm
ra tiền mà vì họ dùng tiền để mua tiêu sản chứ không mua tài sản.
Những sơ đồ trên thể hiện vòng quay tiền mặt trong cuộc sống người nghèo, người
trung lưu và người giàu. Chính là vòng quay tiền mặt đang kể chuyện, câu
chuyện về một người sử dụng tiền bạc của anh ta như thế nào, anh ta làm gì sau
khi cầm tiền trong tay...
Người ta thường nói rằng: “Tôi đang mắc nợ, vì
vậy tôi phải đi kiếm tiền.”
Nhưng có nhiều tiền thường không giải quyết được vấn đề thật sự nó chỉ làm cho
mọi chuyện trở nên trầm trọng hơn thôi. Tiền làm cho những sai lầm bi thảm của
con người trở nên hiển nhiên. Chính vì vậy mà thông thường, khi người ta được
hưởng một vận may bất ngờ - ví dụ như được thừa hưởng gia tài, tăng lương hay
trúng số - trước sau gì thì họ cũng sẽ trở về với tình trạng tài chính hỗn độn
như ban đầu, nếu không muốn nói là tệ hơn lúc đầu nữa. Tiền chỉ làm nổi bật mô
hình vòng quay tiền mặt trong đầu bạn. Nếu bạn thường sử dụng hết mọi thứ bạn
có thì gần như chắc chắn là việc tăng lương sẽ dẫn đến tăng chi tiêu.
Chúng ta thường kiếm tiền bằng kỹ năng nghề nghiệp của mình và đa số sinh viên
rời trường mà không có một kỹ năng tài chính nào, nên dù hàng triệu người có
học theo đuổi nghề nghiệp của mình một cách thành công, họ vẫn gặp phải rất
nhiều khó khăn tài chính. Họ làm việc vất vả nhưng không giàu được. Điều thiếu
sót trong vốn học của họ không phải là làm thế nào để kiếm tiền, mà là làm thế
nào để sử dụng tiền - kiếm được tiền rồi thì cần phải làm gì với chúng. Cái đó
gọi là năng lực tài chính - bạn làm gì với tiền bạc sau khi đã kiếm ra chúng,
làm sao để giữ không cho người khác chiếm lấy, bạn giữ chúng được bao lâu, tiền
bạc sẽ làm việc cho bạn như thế nào?
Hầu hết những khó khăn tài chính người ta gặp phải là do họ không hiểu được
vòng quay tiền mặt. Một người có thể được học hành tới nơi tới chốn, thành công
trong sự nghiệp nhưng vẫn không hiểu gì về tài chính. Những người này thường
phải làm việc nhiều hơn cần thiết vì họ đã học cách làm việc chăm chỉ, nhưng
không được học cách buộc tiền bạc phải làm việc cho mình.
CÂU CHUYỆN VỀ MỘT GIẤC MƠ TÀI CHÍNH TRỞ THÀNH MỘT CƠN ÁC MỘNG TÀI CHÍNH
Cuốn phim về những người làm việc chăm chỉ có sẵn một khuôn mẫu. Sau khi kết
hôn, những cặp vợ chồng trẻ liền thuê một căn hộ để ở. Vấn đề là căn hộ thì quá
tù túng, nên họ quyết định phải tiết kiệm để mua một ngôi nhà trong mộng và có
thể có con. Lúc này họ có hai nguồn thu nhập và họ bắt đầu tập trung vào sự
nghiệp của mình. Thu nhập của họ bắt đầu tăng lên.
Chi phí số một của hầu hết mọi người là thuế: thuế thu nhập, thuế giá trị gia
tăng khi tiêu xài, mua sắm hàng hoá… Khi thu nhập tăng, chi phí tăng theo, số
tiêu sản cũng sẽ tăng lên.
Có thể chứng minh bằng cách quay lại ví dụ của cặp vợ chồng trẻ. Kết quả của
việc thu nhập tăng lên là họ quyết định sẽ đi mua ngôi nhà trong mộng. Khi đã
có nhà, họ sẽ phải trả một thứ thuế mới gọi là thuế bất động sản. Sau đó họ mua
một chiếc xe mới, đồ đạc mới và những dụng cụ mới để hợp với ngôi nhà mới của
mình. Rồi họ bỗng giật mình nhận ra rằng phía cột tiêu sản đầy những món nợ cầm
cố và nợ tín dụng.
Lúc này, họ rơi vào cái bẫy Rat Race. Rồi một đứa trẻ ra đời. Họ làm việc nhiều
hơn. Nhiều tiền hơn và thuế cao hơn, gọi là đóng thuế theo thu nhập. Quá trình
đó cứ lặp đi lặp lại. Một tấm thẻ tín dụng được gởi đến. Họ sử dụng nó. Nó hết
hạn. Một công ty cho vay gọi đến và bảo rằng "tài sản" lớn nhất của
họ, ngôi nhà, được định giá cao. Công ty này đưa ra một món nợ bảo đảm (bill
consolidation loan) và bảo rằng tốt hơn hết là thanh toán những món nợ lãi suất
cao bằng thẻ tín dụng của họ. Bên cạnh đó, lợi tức nhờ mái nhà của họ chính là
sự khấu trừ thuế. Họ làm theo điều đó, và thở dài nhẹ nhõm. Những tấm thẻ tín
dụng đã được trả. Bây giờ họ gom những món nợ tiêu thụ lại thành một văn tự cầm
nhà. Số tiền phải trả giảm xuống vì họ gia hạn món nợ đến 30 năm cơ mà.
Những người hàng xóm gọi điện rủ họ đi mua sắm, vì đang có đợt bán hàng giảm
giá... Một cơ hội để tiết kiệm chút ít tiền. Họ tự nhủ: “Tôi sẽ không mua gì cả. Tôi chỉ đi xem thôi.” Nhưng ngay khi nhìn thấy một vật gì đó, họ lại lấy tấm thẻ tín
dụng ra...
Tôi rất thường gặp những cặp vợ chồng như thế. Tên họ thì khác nhau nhưng tình
trạng tài chính thì giống nhau cả. Những thói quen tiêu xài đã buộc họ phải
kiếm thêm nhiều nguồn thu nhập khác.
Họ không biết rằng chính cách tiêu xài tiền của họ, là nguyên nhân chính gây ra
những cuộc vật lộn tài chính. Mọi chuyện là do không hiểu biết về tài chính và
không phân biệt được sự khác nhau giữa tài sản và tiêu sản.
Người nghèo và người trung lưu rất thường cho phép tiền bạc làm chủ mình. Mỗi
buổi sáng họ chỉ đơn giản thức dậy và đi làm mà quên tự hỏi rằng những điều
mình đang làm có ý nghĩa gì hay không. Không am hiểu nhiều về tiền bạc, phần
lớn mọi người để cho quyền lực đáng sợ của tiền bạc điều khiển mình.
Người ta thường làm một việc gì đó vì những người khác cũng làm như vậy. Họ
thích ứng mà không chịu đặt câu hỏi. Họ lặp lại một cách không suy nghĩ những
điều họ nghe được, những ý tưởng theo kiểu "căn nhà là cả một tài
sản", "ngôi nhà là sự đầu tư lớn nhất của bạn", "hãy tìm
một công việc an toàn", "đừng mạo hiểm"...
Khi Mike và tôi 16 tuổi, chúng tôi bắt đầu làm việc cho cha Mike sau giờ học và
mỗi cuối tuần. Chúng tôi thường ngồi cùng với cha Mike trong khi ông tiếp những
nhân viên ngân hàng, luật sư, kế toán viên, người môi giới, nhà đầu tư, nhà
quản lý và những người lao động… Cha Mike đã không đi theo đám đông. Ông có
những suy nghĩ riêng và ông rất ghét câu nói: "Chúng tôi phải làm vậy vì mọi người đều làm vậy." Ông cũng không ưa những từ như “không thể.” Nếu bạn muốn ông làm
một điều gì đó, chỉ cần nói khích rằng: “Tôi không
nghĩ anh có thể làm được điều đó.”
Khi ngồi dự những buổi họp của ông, Mike và tôi học được nhiều thứ. Cha của
Mike không được học nhiều ở trường nhưng ông rành về tài chính và cuối cùng đã
thành công. Ông thường nói với chúng tôi: "Một
người thông minh thuê những người còn thông minh hơn anh ta nữa."
Tôi nhớ lúc tôi vẽ những sơ đồ này cho cha tôi
xem và chỉ cho ông hướng đi của một vòng quay tiền mặt, những chi phí lệ thuộc
khi làm chủ một ngôi nhà. Một ngôi nhà lớn nghĩa là chi phí lớn, và vòng quay
tiền mặt sẽ tiếp tục đi ra ngoài qua cột chi phí.
Tôi biết rằng với nhiều người, một ngôi nhà đẹp là sự đầu tư lớn nhất của họ,
dù rằng nó không phải là một tài sản mà là một tiêu sản, vì nó làm cho tiền ra
khỏi túi nhiều hơn. Tuy nhiên, sẽ có nhiều người không đồng ý với tôi bởi lẽ
một ngôi nhà đẹp rất dễ gây xúc cảm. Và khi nói đến chuyện tiền bạc thì những
cảm xúc mạnh mẽ sẽ làm mờ đi trí thông minh tài chính.
1. Khi nhắc chuyện nhà cửa, tôi muốn nói rằng: hầu hết mọi người phải
làm việc suốt đời để trả tiền cho một ngôi nhà mà họ không bao giờ thực sự được
sở hữu. Nói cách khác, sau nhiều năm, hầu hết mọi người đều muốn mua một ngôi
nhà mới, mỗi lần mua nhà sẽ dẫn đến một món nợ kéo dài nhiều năm trong khi nợ
căn nhà trước còn chưa trả xong.
2. Nhà cửa không phải lúc nào cũng tăng giá. Điều mất mát lớn nhất là
bạn để mất đi những cơ hội. Nếu bạn đầu tư toàn bộ tiền bạc cho ngôi nhà, bạn
bị buộc phải làm việc vất vả hơn vì tiền bạc sẽ tiếp tục chuyển qua bên cột chi
phí thay vì thêm vào cột tài sản, đó chính là khuôn mẫu kinh điển vòng quay
tiền mặt của những gia đình trung lưu. Nếu ban đầu một cặp vợ chồng trẻ để dành
nhiều tiền vào cột tài sản thì những năm sau này họ sẽ sống dễ dàng hơn, nhất
là khi con cái đến tuổi đi học. Tài sản của họ sẽ phát triển lên và có thể giúp
họ kiểm soát các chi phí. Thông thường thì có một ngôi nhà cũng giống như gánh
một món nợ trị giá nhà phải trả và làm tăng các chi phí của bạn.
Tóm lại, kết quả cuối cùng khi quyết định sở hữu một căn nhà quá đắt tiền thay
vì nên bắt đầu một danh mục vốn đầu tư, sẽ tác động mạnh vào một cá nhân theo
ít nhất là ba cách:
1. Mất thời gian,
trong lúc những tài sản khác có thể sẽ được nâng giá trị lên.
2. Mất một phần vốn,
vì số tiền đó có thể được đem đi đầu tư thay vì phải trả các chi phí bảo quản
trực tiếp liên quan đến ngôi nhà.
3. Mất cơ hội rèn
luyện. Người ta thường coi ngôi nhà, tiền tiết kiệm và kế hoạch lương hưu là
tất cả những gì họ có trong cột tài sản. Vì không đầu tư nên họ để mất đi những
kinh nghiệm đầu tư và sẽ không bao giờ có thể trở thành “những nhà đầu tư sành điệu.”
Tôi không nói bạn đừng mua nhà. Tôi muốn nói, hãy hiểu được sự khác nhau giữa
một tài sản và một tiêu sản. Khi muốn có một căn nhà lớn hơn, đầu tiên tôi phải
mua một số tài sản để có thể phát sinh vòng quay tiền mặt đủ trả cho ngôi nhà
ấy đã.
Những bản kê tài chính cá nhân của cha ruột tôi là minh chứng tốt nhất cho cuộc
sống của một con người trong vòng Rat Race. Các chi phí của ông dường như luôn
đuổi kịp các thu nhập, không hề cho phép ông đầu tư vào một tài sản nào. Kết
quả là số tiêu sản của ông, ví dụ như những món cầm cố hay nợ thẻ tín dụng, còn
lớn hơn cả số tài sản. Những bức tranh sau còn có giá trị hơn cả ngàn từ ngữ:
Trái lại, bản kê tài chính cá nhân của người cha giàu lại phản ánh kết quả của
một cuộc sống dành cho việc đầu tư và giảm đến mức tối thiểu các tiêu sản:
Xem lại bản kê tài chính của người cha giàu ta sẽ hiểu tại sao người giàu càng
ngày càng giàu hơn. Cột tài sản làm phát sinh nhiều thu nhập hơn số cần thiết
cho các chi phí, và chúng lại được đem đầu tư lại vào cột tài sản. Cột tài sản
sẽ ngày càng phát triển và vì vậy mà số thu nhập sẽ ngày càng nhiều hơn.
Kết quả là người giàu ngày càng giàu hơn.
Những người trung lưu luôn gặp phải những khó khăn tài chính không dứt vì thu
nhập chính của họ là tiền lương, và khi tiền lương tăng thì thuế cũng tăng. Mà
khi lương tăng thì các chi phí của họ cũng có khuynh hướng gia tăng bằng số
tiền dư, vì vậy mà xuất hiện cụm từ "Rat Race." Họ xem ngôi nhà như một tài sản lớn nhất trong khi nó thực
ra là một loại tiêu sản, thay vì phải đầu tư tiền bạc cho những tài sản thật sự
có thể tạo ra thu nhập.
Khuôn mẫu của việc xem ngôi nhà như một sự đầu tư và triết lý cho rằng: lương
tăng nghĩa là bạn có thể mua một ngôi nhà lớn hơn, hay tiêu xài nhiều hơn,
chính là nền tảng cho một xã hội đầy nợ nần như ngày nay. Quá trình gia tăng
chi phí đẩy nhiều gia đình đến những món nợ ngày càng lớn hơn và tình trạng tài
chính không chắc chắn hơn, dù rằng có thể họ đang được thăng tiến trong công
việc và được trả lương cao hơn mức bình thường.
Bi kịch ở đây là việc thiếu kiến thức tài chính ban đầu đã tạo ra
những rủi ro mà giai cấp trung lưu phải đối mặt. Lý do họ muốn được an toàn là
vì vị thế tài chính của họ quá mong manh. Bản cân đối thu chi của họ không cân
bằng. Chúng chịu gánh nặng của quá nhiều tiêu sản mà không có một tài sản thực
sự nào làm phát sinh thu nhập cả. Thông thường, nguồn thu nhập duy nhất của họ
là tiền lương. Sinh kế của họ phụ thuộc vào các ông chủ.
Vì vậy, khi đến lượt mình được cuộc sống "chia
bài", những người này không thể nắm bắt được
những cơ hội tốt. Họ muốn được an toàn đơn giản vì họ đang phải làm việc vất vả
trả thuế ở mức cao nhất và gánh hàng đống nợ nần...
Như tôi đã nói ở phần trước, quy luật quan trọng nhất là biết được sự khác nhau
giữa tài sản và tiêu sản. Một khi bạn đã hiểu được những khác biệt này, hãy tập
trung mọi nỗ lực để mua những tài sản có khá năng phát sinh thu nhập. Đó là
cách tốt nhất để bắt đầu con đường làm giàu. Cứ tiếp tục như vậy cột tài sản
của bạn sẽ tăng lên. Cố gắng chiết giảm tiêu sản và chi phí xuống, bạn sẽ có
nhiều tiền hơn để đổ vào cột tài sản. Chẳng mấy chốc thì nền tảng tài sản của
bạn sẽ vững vàng đến mức bạn có thể nghĩ đến việc đầu tư…
Giới trung lưu gọi việc đầu tư là một hành động "mạo hiểm." Thật ra bản thân
việc đầu tư không hề mạo hiểm. Chính sự thiếu thông minh nhanh nhạy về tài
chính và thiếu những kiến thức tài chính đơn giản mới là nguyên nhân gây ra sự
mạo hiểm.
Nếu bạn làm theo những điều mà đa số mọi người thường làm. nói chung công việc
của bạn sẽ như thế này:
1. Nuôi chủ. Hầu hết những người làm việc hưởng lương đều làm cho các
ông chủ hay những cổ đông giàu hơn. Những nỗ lực và thành công của bạn sẽ giúp
cho người chủ thành công hơn và có nhiều tiền hơn.
2. Nuôi chính quyền. Chính quyền nhận phần mình trong số lương của bạn
thậm chí trước khi bạn nhìn thấy nó nữa. Khi cố gắng làm việc chăm chỉ hơn, chỉ
đơn giản là bạn đang làm gia tăng số thuế phải nộp cho chính quyền.
3. Nuôi ngân hàng. Sau khi trả thuế, chi phí lớn nhất kế tiếp thường là
những món nợ tín dụng.
Vấn đề là khi bạn cố gắng làm việc chăm chỉ hơn thì ba giới trên sẽ lấy đi một
phần chi lớn hơn trong những nỗ lực của bạn. Vì vậy, bạn phải học cách làm thế
nào để cho các nỗ lực của bạn có thể làm tăng lợi nhuận trực tiếp cho bản thân
và gia đình mình.
Một khi bạn đã quyết định tập trung hết tâm trí để chăm nom việc kinh doanh
riêng, bạn sẽ xác định một mục tiêu như thế nào? Với hầu hết mọi người, họ phải
giữ lấy nghề nghiệp của mình và dựa vào tiền lương để kiếm tài sản .
Khi tài sản lớn lên, họ sẽ đo mức độ thành công như thêm nào? Khi nào người ta
mới nhận ra rằng mình đã giàu có đã có tiền? Ngay khi biết được những định
nghĩa về tài sản và tiêu sản, tôi cũng đã định nghĩa riêng cho mình về sự có
tiền. Đúng ra tôi đã mượn định nghĩa này của một người bạn tên là Buckminster
Fuller.
Anh ấy nói: "Sự có tiền chinh là khả
năng tồn tại của một người trong một số ngày sắp tới…” hay nói cách khác, nếu hôm nay bạn ngưng làm việc thì bạn sẽ tồn
tại được bao lâu? Sự có tiền chính là sự đo vòng quay tiền mặt bên cột tài sản
so với cột chi phí. Hãy lấy một ví dụ nhỏ. Giả sử vòng quay tiền mặt bên cột
tài sản của tôi là 1.000 $ một tháng. Còn số chi phí hàng tháng của tôi là
2.000 $. Vậy khả năng tiền mặt của tôi như thế nào?
Quay về với định nghĩa của Buckminster Fuller. Nếu xét một tháng 30 ngày thì
tôi sẽ chỉ có đủ số tiền tiêu dùng trong nửa tháng.
Khi đạt đến mức vòng quay tiền mặt bên cột tài sản là 2.000 $ một tháng, tôi sẽ
trở nên có tiền.
Như vậy nghĩa là tôi chưa giàu có, nhưng tôi có tiền. Lúc này mỗi tháng tôi sẽ
có những thu nhập mới phát sinh từ các tài sản có thể giải quyết vấn đề chi phí
hàng tháng cho mình. Nếu muốn tăng chi phí, đầu tiên tôi phải tăng vòng quay
tiền mặt từ số tài sản để có thể duy trì sự có tiền này. Chú ý rằng vào thời
điểm này, tôi không còn bị phụ thuộc vào tiền lương nữa. Tôi phải tập trung vào
và phải thành công trong việc xây dựng cột tài sản đã giúp tôi trở nên sung túc
về tài chính. Nếu hôm nay tôi nghỉ việc, tôi vẫn có thể trang trải các chi phí
hàng tháng nhờ vòng quay tiền mặt tài sản của mình.
Mục đích kế tiếp là phải có dư một số tiền trong vòng quay tiền mặt để đầu tư
trở lại vào cột tài sản. Càng nhiều tiền đầu tư vào cột tài sản thì nó sẽ càng
phát triển. Và chỉ cần giữ được số chi phí thấp hơn số tiền mặt phát sinh từ
những tài sản này thì tôi sẽ trở nên giàu hơn, với ngày càng nhiều thu nhập từ
những nguồn khác ngoài sứ lao động của mình.
Hãy nhớ:
Người giàu mua tài sản
Người trung lưu mua những
tiêu sản mà họ nghĩ là tài sản
Người nghèo chỉ có toàn
chi phí
Cảm ơn bạn, thông tin bài viết rất cần thiết
ReplyDelete..............................................................................
Ms. Lan Vy - Chuyên viên tư vấn Học viện iNET
Click để xem chi tiết:
Học SEO hiệu quả hoặc Hoc SEO hieu qua
Người giàu mua tài sản, người nghòe mua chi phí, thật ý nghĩa !
ReplyDelete..............................................................................
Ms-Huong - Chuyên viên tư vấn học viện quốc tế iNET
Click để xem chi tiết:
Học Internet marketing chất lượng hoặc Hoc Internet marketing chat luong
Bài viết hay và hữu ích! Cám ơn bạn đã chia sẻ.
ReplyDeleteMs Nga – Nghiệp Vụ vé - SacoJet.vn
Tel: 0938 172 672 - 090 262 1479 – 1900 63 6479
Thông Tin: Giá Vé Máy Bay Vietjet Air đường bay từ Sài Gòn đi Phú Quốc
Website đặt vé trực tuyến: www.SacoJet.vn
ReplyDeletebài viết khá rất hay
---------------------------------------------
Trần Nguyễn - 0938 45 8080
Phòng Kinh Doanh bánh trung thu Đại Phát
Fanpage: https://www.facebook.com/banhtrungthu.info
Click nếu bạn quan tâm: Bánh trung thu Đại Phát chính hãng giá sỉ mua ở đâu tại tphcm hoặc
banh trung thu dai phat chinh hang gia si mua o dau tai tphcm
Mình đã đọc chương 1 và 2 rồi, rất hay, giờ ại được thưởng thức thêm chương 3 nữa. cảm ơn Ad đã chia sẻ nhé. chúc Ad một ngày vui và có nhiều bài chia sẻ hay.
ReplyDeleteTrân trọng
......................................................................................
Minh Tuấn
Chuyên viên kinh doanh máy nước nóng năng lượng mặt trời
Tel: 0123 7049 054
Mail: hoangminhtuan.cd@gmail.com
Click xem chi tiết: Máy nước nóng năng lượng mặt trời hoặc May nuoc nong nang luong mat troi